Nguyễn Quốc Văn

DU LỊCH THIÊN ĐƯỜNG



Sáng đến Sa Pa mùa sương khói
Vốc một nắm mây dưới chân người
Tung lên trời trắng mờ hơi nước
Nhặt cái lạnh rơi xuống chơi vơi

Trưa tới Cà Mau cầm gió thổi
Dắt bước phù sa đất ra khơi
Đội nắng cực nam cho tán đước
Áo U Minh Thượng toát mồ hôi

Chiều ghé Bình Châu bơi Hồ Cốc
Suối nóng, biển xanh, ngắm chim trời
Sóng giỡn đời vui tung xõa tóc
Cát trắng bỏng chân, rát lưng người

Sướng nhất, tối về, nhà mát rượi
Hoa nở tưng bừng thơm ngát hương
Trăng sáng lên đèn em mới hỏi
Đêm nay anh có rẽ thiên đường...

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 7 tháng 6 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "DU LỊCH THIÊN ĐƯỜNG"